Thương mẹ, cô gái đã dại dột nghĩ kế kiếm tiền giúp mẹ bằng cách cho gái mại dâm thuê lại căn phòng trọ của mình làm “bãi đáp”...
Cái khó bó cái khôn
Biết rõ người mẹ phải bán thân để kiếm tiền thuốc thang chữa bệnh cho mình, cô gái 17 tuổi vô cùng đau khổ nhưng vờ như không biết việc làm của mẹ mà chỉ năn nỉ: “Mẹ đừng đi bới rác đêm nữa, nguy hiểm lắm”.
Người mẹ đã hứa với con, nhưng rồi buộc phải bước qua lời hứa vì có biết bao việc phải lo, biết bao việc phải làm mà việc nào cũng cần tiền. Thương mẹ, cô gái đã dại dột nghĩ kế kiếm tiền giúp mẹ bằng cách cho gái mại dâm thuê lại căn phòng trọ của mình làm “bãi đáp”...
Đầu năm 2010, cô gái Lê Hoài Thương cùng mẹ từ quê đến thuê trọ tại khu nhà tạm thuộc diện giải tỏa ở quận Hoàng Mai (Hà Nội). Nghe người mẹ tâm sự, Thương là kết quả của một tình yêu bị lừa gạt, khi mẹ cô trót mang bầu thì người đàn ông kia "quất ngựa truy phong".
Cũng may Thương lớn lên xinh xắn và ngoan hiền, có điều thể trạng cô gái không được khỏe mạnh, không làm được việc nặng nên một mình mẹ cô phải đảm đương việc kiếm tiền nuôi cả hai mẹ con.
Thời gian mới đến khu trọ, người mẹ đi bới rác và buôn đồng nát, còn Thương xin đi học may tại một cơ sở tư nhân. Thấy Thương xinh xắn, chăm ngoan, hoàn cảnh lại éo le nên bà chủ thương tình cho miễn học phí, với điều kiện Thương phải kiêm giúp việc trong tiệm may. Bà chủ tiệm may động viên rằng chịu khó một chút, chỉ làm ở tiệm chừng vài năm thì Thương có thể thành nghề.
Ban đầu Thương cũng tin là thế, chấp nhận làm người ở không công ở tiệm may, đầu tắt mặt tối quay cuồng cả núi công việc nơi xó bếp, hầu như không mấy khi cô có cơ hội được đụng vào chiếc máy may để học xem các bước cơ bản làm ra một sản phẩm ra sao.
Do công việc vất vả mà lại không được như mong đợi nên chỉ làm được chừng nửa năm thì Thương đổ ốm một trận thập tử nhất sinh. Thấy công việc ở tiệm may chẳng khác gì ôsin không công, chẳng biết bao giờ mới thành nghề nên Thương đành bỏ dở giấc mơ trở thành nhà tạo mẫu.
Nghỉ làm ở tiệm may một thời gian thì Thương lại bị ốm. Đi khám, bác sĩ nói cô bị bệnh tim bẩm sinh, phải tiến hành phẫu thuật thì về lâu dài sức khỏe mới ổn định. Trước mắt bác sĩ khuyên cô không nên làm việc nặng, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng để có sức khỏe thì việc phẫu thuật mới có thể tiến hành. Chi phí cho một ca phẫu thuật như vậy ước tính khoảng 50-70 triệu đồng, đó là khoản tiền lớn vượt ra ngoài khả năng tài chính của mẹ con Thương. Người mẹ rất thương con và quyết không đành lòng bó tay nhìn con mình chịu chết.
Bằng mọi giá chị phải cứu con. Nhưng muốn cứu được con thì phải có tiền, mà chị thì chỉ có đôi bàn tay trắng và tình yêu thương con vô bờ bến. Không còn cách nào khác, cùng đường người mẹ phải chấp nhận bán thân.
Mẹ của Thương chưa đầy 40 tuổi, nhan sắc lại mặn mòi. Quá trình đi kiếm đồng nát, không ít người đàn ông "hảo ngọt" đã buông lời gạ gẫm chị. Nếu như trước kia, chị dám thẳng thừng từ chối, khảng khái nói mình “đói cho sạch, rách cho thơm”, thậm chí phản ứng gay gắt trước những lời ong bướm đó thì nay, chính chị lại chủ động trình bày hoàn cảnh nghèo khó, cô đơn, khao khát tình cảm của mình để “à ơi” đưa đẩy.
Khi câu chuyện đưa qua đẩy lại sắp đến “vòng chung kết”, thế nào chị cũng “diễn” một câu: “Ông anh chỉ đùa bỡn em vậy chứ chúng em gái quê làm sao mà sánh được với chị nhà?”. Nghe vậy, các quý ông càng say như điếu đổ vì hí hửng tưởng mình vớ được “rau sạch”, cứ như vậy, có ngày chị “làm thêm” tới vài “cua”.
Từ ngày nghĩ ra “nghề tay trái”, chị kiếm được tiền nên sức khỏe của Thương cũng khá hơn do được thuốc thang và bồi dưỡng đều đặn. Người mẹ dự tính tích cóp dành dụm vài năm rồi tính vay mượn thêm sẽ tiến hành phẫu thuật cho con gái.
Mỗi tối từ chỗ “làm thêm” trở về nhà, chị nói dối con là từ giờ sẽ đi bới rác đêm vừa đỡ nắng bụi, lại sẵn nguồn hàng. Nhưng bằng sự nhạy cảm của một thiếu nữ, Thương đã âm thầm theo dõi và biết rõ những việc làm của mẹ.
Vì rất thương mẹ nên cô cứ vờ như không biết, để tránh nỗi đau đớn, tổn thương cho mẹ. Nhiều đêm, Thương thức ngóng mẹ về, nhìn mẹ tả tơi, bầm dập sau những chuyến “bới rác đêm” để có tiền cứu con, lòng Thương quặn thắt. Cô chỉ biết năn nỉ: “Mẹ đừng đi bới rác đêm nữa, nguy hiểm lắm. Bệnh con cũng đỡ nhiều rồi...”. Người mẹ đã hứa với con nhưng rồi chị buộc phải bước qua lời hứa vì biết bao việc phải lo, bao nhiêu việc phải làm mà việc nào cũng cần tiền. Thương mẹ, cô gái đã nghĩ ra cách kiếm tiền giúp mẹ...
Rơi vào tù tội vì cho gái thuê phòng làm bãi đáp
Ở cùng xóm trọ với Thương có 2 cô gái trẻ thỉnh thoảng hay “đánh quả” bằng cách “buôn hương bán phấn”. Họ thuê chung một phòng trọ, căn phòng trọ chật hẹp đó cũng chỉ đủ kê 1 chiếc giường nên không ít lần cả hai cô cùng gặp khách, “đụng hàng” nên cãi nhau chí chết vì chuyện ai phải đi ra ngoài thuê trọ.
Thương đã dại dột kiếm tiền bằng cách cho thuê lại phòng trọ mình trong những chuyến “tàu nhanh”. Tuy không thỏa thuận rõ về giá cả, nhưng mỗi lần cho thuê như thế, các cô gái kia đều trả cho Thương khi thì dăm ba chục ngàn, cũng có khi trúng “khách sộp” họ thưởng cho Thương cả trăm ngàn.
Rồi đến một lần, hai cô gái kia đang "vui vẻ" cùng khách thì bị lực lượng chức năng kiểm tra và phát hiện việc mua bán dâm. Vậy là Thương cũng bị liên lụy vì cô đã "mở cửa" cho hai cô gái kia. Tuy số tiền Thương hưởng lợi bất chính từ việc chứa mại dâm không lớn nhưng Thương phải chịu tình tiết phạm tội nhiều lần. Hôm tòa xét xử. cô gái nhỏ khóc ròng, nước mắt lã chã rơi trên gò má xanh xao mà đôi tay bị còng không sao lau đi được.
Khi tòa hỏi về nguyên nhân gây án, cô gái chỉ nói rằng vì thương mẹ, muốn giúp đỡ một phần để mẹ không phải khổ vì cô. Trước khi trở về trại giam để thụ án 4 năm tù về tội “Chứa mại dâm”, Thương còn cố dặn dò người mẹ của mình: “Mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng đi bới rác đêm nữa mẹ nhé!” Khi đó, người mẹ cắn chặt môi để không bật ra tiếng khóc, gật gật đầu thay cho câu trả lời. Rồi cô gái nhỏ lầm lũi bước lên chiếc xe chở phạm đi về trại. Trên sân tòa, chỉ còn người mẹ đáng thương khóc mãi, khóc cho con và khóc cho mình...
Luật sư phân tích trong các vấn đề pháp lý
Theo Điều 327 Bộ luật Hình sự năm 2015 thì “Chứa mại dâm” là hành vi tạo điều kiện vật chất hoặc tinh thần cho hoạt động mại dâm được thực hiện. Điều luật này không quy định bắt buộc phải có yếu tố trục lợi thì mới phạm vào tội “Chứa mại dâm”; nghĩa là nếu một người biết rõ hành vi mua bán dâm nhưng vẫn đồng ý tạo điều kiện cho hoạt động này thực hiện, dù không được hưởng lợi, thì vẫn đủ yếu tố cấu thành tội này.
Hành vi phạm tội “Chứa mại dâm” được thể hiện qua những việc làm cụ thể như cho thuê chỗ, cho mượn chỗ, bố trí chỗ, bố trí gái mại dâm, tạo điều kiện cho người mua, bán dâm hoạt động. Hoặc cũng có thể thể hiện bằng các hành vi như bố trí người canh gác bảo vệ cho hoạt động mại dâm; nhận gái mại dâm là người làm thuê, là nhân viên để che mắt nhà chức trách rồi cho hoạt động bán dâm; cho gái bán dâm hành nghề ở nơi kinh doanh của mình.v.v.
Tội “Chứa mại dâm” được quy định là tội nghiêm trọng, đã xâm phạm tới khách thể quan trọng được Bộ luật Hình sự bảo vệ đó là an toàn công cộng, trật tự công cộng. Chủ thể thực hiện hành vi là người có năng lực trách nhiệm hình sự và từ đủ 14 tuổi trở lên. Nếu phạm vào khoản 1 điều này, mức án quy định từ 1-5 năm tù.
Trường hợp phạm tội có tổ chức; cưỡng bức mại dâm; phạm tội nhiều lần; đối với người chưa thành niên từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi; gây hậu quả nghiêm trọng; tái phạm nguy hiểm thì bị tuyên phạt từ 5-10 năm tù. Mức hình phạt cao nhất đối với tội danh này quy định tại Khoản 3 Điều 327 Bộ luật Hình sự có thể lên tới chung thân. Ngoài ra, người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ 5 triệu đồng đến 100 triệu đồng, tịch thu một phần hoặc toàn bộ tài sản, phạt quản chế từ 1-5 năm.
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét